Những ngày cuối tháng Tám, khi mùa tựu trường gõ nhịp trên khắp nẻo đường đất nước, khuôn viên Trường Đại học Bình Dương lại trở nên nhộn nhịp và rộn ràng hơn bao giờ hết.
Từ 4 giờ sáng, khi trời còn vương hơi sương mờ, đã có những đoàn xe chở thí sinh và phụ huynh từ khắp các tỉnh thành xa xôi dừng chân trước cổng trường. Người mẹ dắt tay con, người cha gánh hành lý, cả nhà cùng vội vã tiến về Phòng Tuyển sinh để kịp làm thủ tục nhập học. Hình ảnh “mẹ dắt tay đến trường” không chỉ xuất hiện trong ca từ quen thuộc của bài hát tuổi thơ “Hôm qua em đến trường, mẹ dắt tay từng bước”, mà giờ đây, nó được tái hiện chân thực và đầy xúc động trên hành trình bước vào giảng đường đại học của lớp tân sinh viên tuổi 18. Những bàn tay nắm chặt, những ánh mắt đầy hy vọng và cả sự hồi hộp trong từng bước chân chính là minh chứng cho tình yêu thương, sự hy sinh và niềm tin trọn vẹn của cha mẹ dành cho con cái.
Mẹ dắt con đến Trường làm thủ tục nhập học từ 4 giờ sáng
Mùa nhập học – mùa của ước mơ
Theo thống kê của Phòng Tuyển sinh Trường Đại học Bình Dương, chỉ trong vài ngày công bố điểm chuẩn, hàng nghìn thí sinh đã đến làm thủ tục nhập học. Sự háo hức hiện rõ trên khuôn mặt các em, xen lẫn nỗi lo âu và hồi hộp của bậc phụ huynh. Đặc biệt, không ít gia đình từ những tỉnh xa như Bình Phước, Tây Ninh, Bến Tre, thậm chí cả miền Trung, miền Bắc cũng có mặt từ rất sớm.
Đội ngũ tư vấn tận tâm, nhiệt tình giúp thí sinh điền hồ sơ nhập học
Trong khi các bạn trẻ tuổi 18 mang theo hành trang là giấy tờ, hồ sơ nhập học, thì cha mẹ lại mang theo hành trang là niềm tin, là những giọt mồ hôi đã thấm trên đồng ruộng, là những chuyến xe đêm vượt hàng trăm cây số chỉ để con kịp bước vào cánh cửa đại học đúng thời hạn.
“Chỉ cần con được học hành đến nơi đến chốn, mọi vất vả đều xứng đáng” – lời chia sẻ của một phụ huynh từ Đắk Lắk khiến không ít người xúc động. Những lời giản dị ấy, cùng với ánh mắt dõi theo từng bước chân con vào giảng đường, chính là bản trường ca của tình yêu thương vô điều kiện.
Từ vòng tay gia đình đến giảng đường đại học
Tuổi 18 là cột mốc đặc biệt – vừa rời khỏi mái trường phổ thông, vừa chuẩn bị bước vào một hành trình trưởng thành mới. Nếu như 12 năm qua, cha mẹ dắt tay con đến lớp, đưa đón con đến trường, thì nay, bước chân ấy có thêm sự tự tin, thêm khát vọng và một tương lai đang rộng mở phía trước. Ở Trường Đại học Bình Dương, cảnh tượng dễ bắt gặp nhất trong những ngày nhập học là những người mẹ ngồi chờ con điền đơn, những người cha đứng xếp hàng cùng con nộp hồ sơ, và cả những cái ôm thật chặt khi thủ tục hoàn tất. Đó không chỉ là thủ tục hành chính, mà còn là nghi thức chuyển giao đầy cảm xúc: cha mẹ trao lại cho con trách nhiệm với tri thức, còn con trao lại cho cha mẹ niềm tin rằng mình sẽ trưởng thành.
Trong nụ cười của các tân sinh viên có cả niềm hạnh phúc và sự bỡ ngỡ. Trong đôi mắt phụ huynh ánh lên niềm tự hào, xen lẫn một chút lo lắng khi sắp phải để con tự lập xa nhà. Tất cả hòa vào nhau tạo nên một “lễ khai giảng riêng” – không trống trường, không cờ hoa, nhưng lại thiêng liêng bởi đó là giây phút đánh dấu bước khởi đầu cho hành trình học tập tuổi 18.
Khi giảng đường mở ra chân trời mới
Trường Đại học Bình Dương đã chuẩn bị chu đáo để chào đón các tân sinh viên. Hệ thống phòng ban, đội ngũ tình nguyện viên, cán bộ tư vấn được bố trí hợp lý để hỗ trợ thí sinh và phụ huynh. Mọi thủ tục đều được hướng dẫn tận tình, tạo cảm giác an tâm cho những gia đình lần đầu đưa con vào đại học.
Không chỉ dừng lại ở việc nhập học, nhà trường còn tổ chức nhiều hoạt động định hướng: từ buổi gặp gỡ giảng viên, giao lưu với sinh viên khóa trước, đến những chương trình giới thiệu cơ sở vật chất, ký túc xá và câu lạc bộ sinh viên. Qua đó, phụ huynh cũng thấy rõ rằng, con mình sẽ không lạc lõng trong một môi trường mới, mà sẽ có một “gia đình thứ hai” đồng hành suốt chặng đường học tập.
Cô Đỗ Đoan Trang – Phó Hiệu trưởng Thường trực Trường Đại học Bình Dương – chia sẻ: “Mỗi mùa nhập học, chúng tôi lại chứng kiến hàng ngàn câu chuyện cảm động về tình cảm cha mẹ dành cho con. Nhà trường luôn ý thức rằng, khi một sinh viên gửi gắm ước mơ vào đây, nghĩa là có cả một gia đình gửi gắm niềm tin. Chính điều đó là động lực để chúng tôi không ngừng nâng cao chất lượng đào tạo, chăm lo đời sống sinh viên và tạo ra môi trường học tập, trải nghiệm tốt nhất”.
Hành trình của tri thức và tình yêu thương
Ở góc nhìn rộng hơn, mùa nhập học không chỉ là sự kiện riêng của một trường đại học, mà còn là biểu tượng của khát vọng tri thức trong xã hội Việt Nam hôm nay. Từ những vùng quê nghèo, cha mẹ vẫn sẵn sàng làm tất cả để con có cơ hội bước vào đại học. Mỗi tân sinh viên là kết quả của cả một hành trình phấn đấu – không chỉ của bản thân em, mà còn của cả gia đình phía sau.
Trong bối cảnh Việt Nam đặt mục tiêu đến năm 2030 cần hàng triệu lao động chất lượng cao để đáp ứng yêu cầu công nghiệp hóa, hiện đại hóa, thì việc đầu tư cho giáo dục đại học càng có ý nghĩa chiến lược. Mỗi suất học, mỗi sinh viên vào giảng đường hôm nay chính là “viên gạch” xây nên tương lai đất nước.
Trường Đại học Bình Dương, cùng nhiều trường đại học trên cả nước, đang nỗ lực song hành với khát vọng ấy. Nhưng hơn cả, những bước chân từ tờ mờ sáng, những bàn tay dắt con đến trường lại nhắc nhở chúng ta rằng: tri thức không bao giờ đứng một mình. Nó luôn được nâng đỡ bởi tình yêu thương, bởi những hy sinh thầm lặng của cha mẹ và gia đình.
Bắt đầu từ một cái nắm tay
Hình ảnh “mẹ dắt tay đến trường” trong mùa nhập học năm nay ở Trường Đại học Bình Dương sẽ còn được nhắc nhớ mãi. Nó không chỉ là kỷ niệm riêng của từng gia đình, mà còn là biểu tượng chung về giá trị của tình thân, của giáo dục và của những ước mơ tuổi trẻ. Tuổi 18 bắt đầu từ những bước chân yêu thương – để rồi từ đây, các em sẽ tự bước đi bằng đôi chân của chính mình, vững vàng hơn, tự tin hơn, và biết rằng, phía sau luôn có một mái ấm dõi theo.
Sinh viên Ngành QTKD chụp ảnh lưu niệm
Khi giảng đường mở ra, hành trình mới bắt đầu và trong từng trang sách, từng bài giảng, sẽ luôn thấp thoáng bóng dáng người mẹ, người cha – những người đã lặng lẽ đồng hành để hành trình tuổi 18 của con bắt đầu bằng một cái nắm tay đầy yêu thương.
Hữu Công – Phong Nguyễn